Thánh
Phêrô Đa
“Có nhiều đặc sủng
khác nhau, nhưng chỉ có một
Thần Khí.
Có nhiều việc phục vụ
khác nhau, nhưng chỉ có một
Chúa. Có nhiều hoạt động
khác nhau, nhưng chỉ có một
Thiên Chúa làm mọi sự trong
mọi người.”
Thánh
Phêrô Đa lúc còn ở thế
gian đã được Chúa dùng
làm người giúp việc nhà
Chúa, thường gọi là ông
Từ, là người đảm
trách việc dọn đồ
lễ, chưng bông, đốt
nến, giữ gìn sạch sẽ
Thánh Đường. Thánh
nhân đã siêng năng nhiệt
thành chu toàn bổn phận làm
chứng nhân cho Chúa.
Phêrô
Đa sinh năm 1802 tại làng
Ngọc Lục, xứ Lục
Thủy, tỉnh Nam Định.
Cha ông là người có đạo,
nhưng Mẹ lại là người
ngoại giáo. Dù vậy, ông
vẫn được rửa
tội và giáo dục chu đáo
theo Giáo Lý Công Giáo.
Vì
Cha Mẹ nghèo nên lúc nhỏ không
được học chữ
nghĩa nhiều. Lớn
lên ông học nghề thợ mộc
để phụ giúp gia đình.
Khi đến tuổi trưởng
thành ông lập gia đình, và trở
nên gia trưởng gương
mẫu về mọi phương
diện, nhất là về đạo
đức lương thiện.
Trong việc dạy dỗ huấn
luyện con cái, ông biết rõ lời
nói không bằng gương sáng
đời sống hàng ngày.
Thế nên, muốn con cái làm điều
gì, lánh việc chi, thì chính ông làm
trước, lánh trước
cho chúng noi theo bắt chước.
Việc
đặc biệt trong đời
ông Phêrô Đa là rất nhiệt
tình với nhà chung. Khi Cha
xứ ngỏ ý muốn tìm người
làm Từ, giúp việc nhà thờ,
ông tình nguyện sẵn sàng ngay.
Và sau khi nhận lãnh trách vụ,
ông luôn cố gắng làm tròn bổn
phận. Mỗi ngày ông dậy
đúng giờ, kéo chuông, dọn
đồ lễ, chưng bông,
quét dọn trong ngoài nhà thờ
sạch sẽ, xứng đáng
nơi tôn nghiêm nhà Chúa, giúp mọi
người thêm lòng sốt sắng
và kính trọng nhà Chúa. Những
ngày lễ cả lễ trọng,
ông luôn lo chuẩn bị chu đáo,
trang hoàng bông hoa, cờ xí lộng
lẫy. Mọi người
trong xứ thấy vậy thì
hết sức khen ngợi và thán
phục tinh thần hy sinh phục
vụ của ông.
Vào
năm 1862, đang lúc ông hăng
say nhiệt thành giúp việc nhà
Chúa, thì vua Tự Đức ra
chiếu chỉ Phân Sáp, bắt
đạo gắt gao. Nhiều
giáo hữu bị bắt, trong
đó có ông. Lúc đó ông đã
sáu mươi tuổi. Ông
bị giam ở phủ Xuân Trường
sáu ngày, rồi đày đi Gia
Linh. Ở đây, ông phải
chịu nhiều hình khổ, ngày
đêm bị gông cùm xiềng xích.
Nhiều lần bị đem
ra tra tấn dã man, buộc ông
bước qua Thánh Giá, bỏ
đạo. Nhưng ông luôn
can đảm vượt qua tất
cả.
Các
quan thấy cực hình không thể
khuất phục được
ông, nên kết án thiêu sống.
Ngày 17 tháng 6 năm 1862, quân lính
dẫn ông ra pháp trường.
Dọc đường ông cầu
xin Chúa ban ơn can đảm
giúp ông trong giờ phút cuối
cùng.
Khi
lửa cháy sắp tàn, một
người lính thấy ông chưa
chết hẳn, liền rút gươm
chém đứt đầu ông.
Ngày
29 tháng 4 năm 1951, Đức
Thánh Cha Pi-ô XII phong Chân Phước
cho ông. Ngày 19 tháng 6 năm
1988, Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô
II đã suy tôn ông lên bậc Hiển
Thánh.
|