Ðây là nguyên văn bức thư của Gs Trần Anh Linh gởi cho Nhà văn Võ Hữu Hạnh nói về Bức Ảnh đẫm máu:
Anh Hạnh thân mến,
Tôi xin gửi tặng anh món quà quí giá mà Cha Diệp đã tặng tôi qua Cha Gioan Minh : Cha Diệp đã thực hiện một phép lạ nhãn tiền là dùng chính tấm ảnh mà chúng ta đã cho họa sỹ Ðại Hàn ở khu Phúc Lộc Thọ vẽ rồi in ra nhiều ấn bản vừa làm thành sách, vừa in thành ảnh gởi tặng và bán khắp nơi.
Tấm ảnh đó đã đổ máu đào lênh láng từ vết chém bằng đao kiếm đứt cổ, Máu Cha đã đổ ra thấm ướt làm mờ hàng chữ viết Trương Bửu Diệp.
Câu chuyện xảy ra như sau: Cha Gioan Minh (cựu Tuyên Úy), sau 12 năm học tập cải tạo, đã được cho về và sống ở nhà thờ Chúa Hiển Linh tại Thị Nghè nơi xưa kia Cha Dụ đã thành lập. Cha Minh ở lại Việt Nam và không xin ra nước ngoài theo diện HO dù cha có tới 12 năm ở tù.
Một hôm cha vào nhà sách Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp ở đường Kỳ Ðồng và chọn mua một tấm ảnh của Cha Diệp mà cha đã nghe có nhiều phép lạ. Người bán hàng dùng giấy báo gói bức ảnh có đóng khung sẵn trao cho cha Minh. Cha Minh về dến nhà tính mở ra để treo trong phòng thì một ơn lạ đã xảy ra là máu tươi từ cổ bức ảnh tuôn trào ra thấm ướt cả tờ báo gói bức tranh.
Cha Minh kinh ngạc bèn cho đó là một dấu chỉ quan trọng nên đã gói lại cẩn thận và lặng lẽ đem về Tòa Tổng Giám Mục Saigon và trình Ðức Cha Mẫn. Theo cha Minh cho biết thì tấm ảnh thấm máu này đã được gởi qua Tòa Thánh xét nghiệm, hy vọng rằng đã đến lúc Tòa Thanh cho lập Ban Ðiều Tra để tìm hiểu về các ơn lành Cha Diệp đã làm mà việc lạ lùng làm cho Máu Ðào từ vết cổ đổ ra sẽ là một trong các chứng cớ để Tòa Thánh có thể tôn phong Chân Phước cho Cha.
Tôi là bạn thân của cha Minh, nên cha đã tặng tôi một tấm. Tôi sao lại và gởi tặng anh, đây là tài liệu mới nhất về Cha Diệp, anh nên ghi chú vào tập sách các Ơn Lành của Cha."
Trần Anh Linh.
Cha Diệp chữa bệnh hiếm con cho Ông Bà Bùi Trung Lý ở San Jose, CA.
Trong trang 2 của tờ báo " CHÍNH-NGHIÃ" 12 trang ra ngày 07-01-1995 số 256 ở San JoséÙ, CA.95112 nơi mục "XIN TRI ÂN "chiếm hết 1/6 trang báo, có in ảnh Cha Trương-Bửu Diệp phiá trái và phiá phải có những dòng chữ rất cảm động như sau:
"Vợ chồng chúng tôi xin viết lên những dòng này với chủ đích vinh danh Thiên-Chuá :
Chúng tôi lập gia đình đã 18 năm, nhưng vẩn hiếm muộn, dù đã đi chữa trị nhiều nơi. Sau cùng, chúng tôi cầu nguyện cùng Thiên Chuá qua lời cầu bàu đặc biệt cuả Ðức MẹÏ Hằng Cứu Giúp và Các Thánh Tử Ðạo Việt Nam. Ngày 21-9-1993, vợ chồng chúng tôi quyết định đi hành hương về Càmau, Việt nam để kính viếng mộ CHA TRƯƠNG BỬU DIỆP, Người đã nổi tiếng vì đã ban nhiều ơn lạ cho khách thập phương.
Chúng tôi đã được Thiên Chuá chấp nhận lời khẩn cầu và con gái đầu lòng cuả chúng tôi, bé BÙI TRUNG LILY, đã sinh ra khoẻ mạnh vào ngày 31-12-1994. Nếu tính theo ngày giờ Việt Nam thì con chúng tôi cùng ngày sinh với Cha Trương Bửu Diệp .
Nhân dịp vui mừng này, chúng tôi xin dâng lời tri ân THIÊN CHUÁ, Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp và các Thánh Tử Ðạo Việt Nam và Cha Trương Bửu Diệp. Ðồng thời, chúng tôi cũng xin cám ơn quý cộng đồng, thân bằng và bạn hữu đã thăm hỏi và chia vui với chúng tôi trong những ngày qua.
MUÔN ÐỜI CHÚNG CON CẢM ÐỘI ƠN CHUÁ.
Vợï Chồng Bùi Trung Lý
CHA PHANXICO TRƯƠNG BỬU DIỆP HAY CỨU GIÚP NGƯỜI THIẾU THỐN VÀ BỆNH TẬT ...
(Ðây là nội dung bức thư của bà Marie Thérèse Agnès Minh Hồng ở Townsend thuộc Thành Phố Santa Ana :
Tôi có một bà bạn rất thân từ thủơ nhỏ,hiện còn ở lại Saigon.tên là Madeleine Lê Thị Thảo, thuộc khu xóm đạo Huyện sĩ... Khi tôi vượt biên, có rủ chị đi cùng. Nhưng chị từ chối, vì muốn ở lại, hy vọng sẽ gặp lại người anh trai sống ngoài Bắc từ nhiều năm qua...Trong chế độ Cộïng sản ,chị T, sống rất khó khăn vì dạy tư môn Pháp văn . Thiếu thốn phần xác, lo lắng đau khổ phần hồn, sau cùng chị đã bị đau tim và càng ngày càng nặng thêm , đôi khi không có tiền đi Bác sĩ nữa...Tuy vậy, chị vẫn trung thành với Chuá và Mẹ Maria, ngày ngày vẫn sáng đi lễ, chiều đi chầu Mình Thánh Chuá..
Chuyện Cha Phanxicô Trương Bửu Diệp cứu chữa người được đồn đãi lan rộng khắp nơi tình thương của Cha đối với kẻ chạy đến cầu xin Cha.. Môt bà bạn tới thăm và rủ chị T. đi Tắc Sậy Càmau tới mộ Cha, để khấn xin Cha chữa cho khỏi bệnh. Nhưng vì không có tiền, nên chị T, nhờ bà bạn đi hộ cầu xin Cha cho chị. Ở nhà, chị cũng khấn xin Cha. .Và thật lạ lùng thay, ngay lúc đó, Cha Phanxicô Trương Bửu Diệp đã nghe lời chị cầu xin, và Cha đã cầu bàu lên Chúa chữa chị khỏi hẳn bệnh đau tim..
Chị đã viết thư cho chị em chúng tôi bên Mỹ này, lập tức, chúng tôi cảm tạ ơn Chúa lòng lành vô cùng vì lời cầu bàu của Cha Diệp đã cho chị khỏi bệnh ngay.
Ðồng thời, tôi xin đăng tin này lên báo Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp để làm sáng danh Chúa Toàn Năng và Người Cha nhân lành là Cha Phanxicô Trương Bửu Diệp.
Marie Thérèse Agnès Minh Hồng.
Cha DIỆP chữa bệnh Xuất huyết cho bà MARIA PHẠM THỊ MÁT tại Stillwater, Minnesota .
Kính thưa Cha Giám Ðốc,
Gia đình con đọc báo" ÐỨC MẸ HẰNG CỨU GIÚP", nên biết Cha PHANXICO TRƯƠNG BỬU DIỆP, tự nhiên chúng con mến mộ Ngài ngay từ số báo đầu đăng về Ngài, và nghĩ một cách đơn giản rằng vị thánh Ðồng Hương sẽ phù hộ người đồng hương..nên chúng con cầu khẩn Ngài những lúc chúng con gặp sự khó.
Cuối tháng 11-1994, con bị băng huyết, lúc đầu con tưởng như các tháng khác có ít ngày rồi hết, nhưng không ngờ cứ tiếp tục ra hoài không dứt, con cầu CHA THÁNH xin cất bệnh cho con vì con rất sợ uống thuốc và đi bác sĩ.
Thời gian kéo dài gần một tháng,.ai biết cũng giục con phải đi khám bệnh vì bệnh này rất nguy hiểm, cuối tháng 12-1994, không chần chờ được nữa vì máu ra quá nhiều khiến con mệt và gần ngất xỉu, con nghĩ chắc Cha Thánh muốn cứu con bằng cách phải đi bác sĩ và uống thuốc.
Ngày 26-12-1994, lấy can đảm con cầm điện thoại gọi bác sĩ, nhưng hôm đó bác sĩ con muốn gặp không làm việc.
Ngày 27-12-1994, con định gọi bác sĩ để đi khám bệnh, thì lạ thay, con thấy bệnh tình như nhẹ bớt đi rất nhiều.. và hết dần, con bỏ ý định đi bác sĩ, lúc bấy giờ con rất cảm động và thầm cám ơn Cha Thánh vì Ngài đã nhậm lời con xin, bệnh con được khỏi hẳn là ngày 28-12-1994.
Con xác tín rằng Cha Thánh đã nghe lời con cầu xin ban cho con khỏi bệnh và không phải đi bác sĩ, không phải uống thuốc và nhất là con không phải nghỉ làm việc vì bệnh nạn. Con xin đội ơn Chuá và cảm tạ Cha Thánh muôn đời.
Ðề tạ ơn Cha Thánh đã cứu con, con xin dâng số tiền $2000.00 xin Nhà dòng tùy ý xử dụng để làm vinh danh Chuá và Cha Thánh.
Maria Phạm Thị Mát
Thư của Ông Nguyễn Văn Châu ở San Jose,CA
SAN JOSE, ngày 1 tháng 3 năm 1995
Kính gởi Linh Mục Chủ nhiệm, chủ bút Nguyệt san Ð.M.H.C.G.
Hôm nay con gởi đến quý Cha bài tường thuật phép lạ của Cha Phanxico Trương Bửu Diệp (đính kèm )mà con đã được chứng kiến rõ ràng, xin quý Cha cho đăng lên Nguyệt San Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp để không những làm sáng danh Chuá mà còn tôn vinh danh thánh Ngài.
Thật ra, vì con không phải văn thi sĩ nên không thể diển tả hết nỗi niềm tin tưởng và tri ân cuả con một cách súc tích đối với Cha Diệp mà chỉ mộc mạc viết lên những cảm nghĩ trung thực cuả mình qua phép lạ mà Chuá đã dùng Cha Phanxico Trương Bửu Diệp để cứu sống một nạn nhân mắc phải chứng bệnh hết sức nguy kịch "thập tử nhất sanh".
Con xin chân thành đa tạ quý Cha, nguyện xin Thiên Chuá luôn luôn ban nhiều hồng ân cho quý Cha để tiếp tục sứ mạng Tông đồ mà Chuá đã giao phó.
Kính thư
Phaolồ Nguyển văn Châu
BÀI TƯỜNG THUẬT PHÉP LẠ CỦA CHA PHANXICÔ TRƯƠNG BỬU DIỆP
Từ khi đến định cư tại Hoa kỳ (California) vào đầu năm 1992 đến nay tôi đã đọc rất nhiều Nguyệt San Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp, xuất bản ở Long Beach. Ðặc biệt liên tiếp trong những số báo gần đây đã tường thuật những phép lạ mà Chuá đã dùng Cha Phanxico Trương Bửu Diệp để ban cho những ai cầu xin với Ngài, không phân biệt tôn giáo, thành phần trong xã hội, bằng chứng qua những tấm ảnh "Bảng Tạ Ơn Cha" được in bià phiá sau Nguyệt San Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp số 99 tháng 10/94 đã làm cho tôi liên tưởng đến một phép lạ mà Cha Phanxicô Diệp đã cứu bà Quang, người hàng xóm cùng một xứ đạo với gia đình tôi, thoát khỏi tử thần vì mắc bệnh "UỐN VÁN".
Sở dĩ gia đình tôi được biết thánh danh Cha Phanxico Trương Bửu Diệp do một trường hợp thật bất ngờ vào thượng tuần tháng 12 năm 1991, những ngày còn lại trước khi lên đường qua Hoa kỳ theo diện H.O. 10 vào ngày 7/1/92, vợ con tôi đã đến thăm Cha Ðaminh Nguyển Ðính, chánh xứ Bình Lâm mà trước đây ngài đã từng quản nhiệm Giáo. Họ khóm 2 khi còn phôi thai nay đã trở thành Giáo Xứ Thiện An, Hạït Phú Thinh, Giáo Phận Xuân Lộc, tình cờ lúc đó lại gặp một linh mục từ Miền Tây lên Ðà Lạt trở về cũng ghé thăm Cha Ðính và được Ngài giới thiệu cho biết: Cha Nguyển văn Liêu 73 tuổi, nhà Hưu Dưởng điạ phận Cần Thơ. Trước khi rời khỏi Bình Lâm, thân nhân tôi đã mời Ngài trên đường về ghé thăm gia đình tôi ít hôm tại Giáo Xứ Thiện An và Ngài đã nhận lời cùng ở lại 2 ngày. Trước khi chia tay gia đình chúng tôi đã chụp chung với Ngài một vài tấm hình lưu niệm, sau đó Ngài liền rút từ trong cặp một tấm Di Ảnh của Cha Phanxico Trương Bửu Diệp trao tặng tôi làm báu vật kỷ niệm và nói: Khi nào Ông Bà và các cháu muốn xin điều gì thì chỉ đọc: một Kinh Lạy Cha, một kinh Kính Mừng và câu: "Chúng con cậy vì danh Chuá nhân từ cho linh hồn thầy Phanxico Trương Bửu Diệp "..
Trong lúc đó, cạnh nhà tôi có bà Quang đã được đưa vào bệnh viện Saigon cấp cứu vì chứng bệnh "Uốn Ván", bệnh tình rất nguy kịch, chính con rể bà ta từ bệnh viện về cho hay: Bác sĩ đã mổ ở cổ họng để cho thở bằng oxy, chính bác sĩ điều trị còn cho biết chỉ có phép lạ mới chữa nổi bệnh nầy thôi, giờ đây, anh hãy về báo cho gia đình chuẩn bị nhà cửa để ngày mai đưa xác bà về lo mai táng. Hay tin như vậy, vợ chồng tôi liền quỳ trước di ảnh Cha Diệp và khấn xin Ngài cứu giúp đồng thời kêu gọi những thân nhân của bà Quang cùng hợp ý cầu nguyện với Cha Diệp.
Sáng hôm sau như lời Bác sĩ dặn, Ông Quang cùng con rể đến bệnh viện Saigon để nhận xác, thì Bác sĨ điều trị cho hay bệnh tình bà ta có hy vọng được cứu sống nội trong 3 ngày sẽ biết rõ. Quả thật những ngày sau đó bệnh tình bà ta ngày càng thuyên giảm cho đến khi xuất viện thì gia đình chúng tôi đã lên đường qua Mỹ từ hôm 7/1/92.
Sau một thời gian tôi đã gởi thư hỏi thăm con cháu ở quê nhà thì được biết bà Quang đã khoẻ mạnh bình thường, do đó tôi khẳng định: Nếu không có phép lạ của Cha Phanxico Trương Bửu Diệp, thì bà Quang không thể nào thoát khỏi tử thần được vì bệnh tình quá ngặt nghèo 99,9 0/0 chết thôi, vì cũng tại khóm 2 nầy cách đây 2 năm về trước, đã có một nạn nhân tử vong vì bệnh nầy, mặc dầu đã được đưa đi điều trị tại bệnh viện Saigon một tuần lễ mà cũng không thể nào cứu sống được. Hôm nay, mặc dù đã trên 3 năm qua, nhưng tôi vẫn còn ghi nhớ đầy đủ chi tiết phép lạ nhãn tiền mà Cha Phanxico Trương Bửu Diệp đã cứu sống bà Quang không những để làm chứng nhân hầu vinh danh Chuá nơi trần thế mà còn khuyến khích mọi người hãy thành khẩn chạy đến khấn xin với Cha Phanxico Trương Bửu Diệp khi gặp tai ương khốn khó chắc chắn sẽ được toại nguyện.
Người tường thuật và cũng là nhân chứng,
Nguyển văn Châu
XXXX Longford Dr San Jose,CA 95132,
Ðiện thoại của Mẹ cô Kiều Loan ở Ohio báo tin cô được ân lành đặc biệt
Hẳn bạn đọc còn nhớ, vào khoảng đầu năm 1995, trong những người và gia đình chịu nhiều ân lành đặc biệt của Chúa qua lời cầu bàu vững chắc của Cha Phanxico Trương Bửu Diệp, có gia đình Bà Lê Thị Dung ở South Flower St., Santa Ana gồm có các cô Kiều Diễm (được Cha Diệp cho vượt biên bình yên vô sự ), cô Kiều Loan và cô Kiều Thu được Cha Diệp chiếu cố giúp đỡ từ chuyện lớn đến chuyện nhỏ, từ Cần thơ Nam Việt Nam đến khi đặt chân qua Mỹ, Cha kiếm việc làm và giúp đỡ đưá con gái cuả bà.
Nay, bà lại vưà điện thoại đến báo tin về trường hợp cuả cô Kiều Loan tại tiểu bang Ohio vừa được thêm ân lạ của Cha Phanxico Trương Bửu Diệp như sau:
Vào cuối tháng 12 năm 1994, sau khi cô Kiều Loan xin đi thử máu để xin việc làm, Bác sĩ nói sao đó mà cả hai mẹ con cô buồn rầu chán nản không thiết làm gì nữa cả. Sau khi lại một lần nữa nhớ đến những ân lành Cha Diệp phù hộ cách riêng cho gia đình bà, hai mẹ con lại cầu khẩn Cha Diệp giúp đỡ. Ðiều lạ lùng nhất là chỉ vài hôm sau, khi đi khám và thử máu lại, thì lạ thay, máu kỳ nầy lại quá tốt lành và mọị cơn bệnh hoạn đều tiêu tan.
Vậy xin đăng lên báo "Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp" để mọi người cùng ngợi khen Chúa đã cho Cha Diệp được hiển linh như vậy.
Chữa bệnh đau giây thần kinh cuả Bà Maria Nguyễn Thị Cậy ở Azusa California.
California, ngày 13-3-1995,
Con xin hết lòng tạ ơn Cha Phanxicô Trương Bửu Diệp. Cha đã xin Chuá cho con được khỏi bệnh.
Chiều thứ bảy ngày 2-7-1994, con đã bị bệnh đau đầu giây thần kinh kéo miệng méo và kéo mắt trợn lên cứng đờ không nhắm được, nước mắt cứ chảy ra hoài...Con đi bác sĩ chữa trị mà không bớt, con lại đi châm cứu cũng không khỏi, con châm cứu hai mươi mốt lần sưng hết mặt nên con ngừng không dám châm cứu nữa. Con châm cứu 4 ông, có 1 ông châm cứu nói cho con biết là con bị suốt đời méo miệng vì ông châm mà không thấy hiệu quả nên ông nói ra cho biết.
Thế rồi một buổi chiều, con đi bác sĩ khám bệnh, con lại đến nhà sách Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp tại Santa Ana để mua ít sách hạnh các Thánh. May quá, con gặp Cha Huồn, con chào Cha và cha hỏi thăm sức khỏe cuả con thì con nói: "Thưa cha con đang bị bệnh mắt và miệng đây. Vậy Cha giới thiệu cho con là xin khấn Cha Phanxico Trương Bửu Diệp, chết tử vì đạo, mộ Cha bây giờ đang ở xứ Tắc Sậy Càmau."
Con đã nhờ Cha gửi về Việt Nam xin khấn ngay, hằng ngày con xin Cha Diệp khấn xin Chuá chữa cho con khỏi bệnh .Chuá đã nhậm lời Cha Diệp mà ban cho con khỏi bệnh.
Bằng chứng là trong giấc mơ con thấy Cha Diệp đập ngón tay Cha vào chỗ miệng méo thật mạnh. Từ đó, miệng và mắt con dần dần trở lại bình thường. Nay con viết mấy giòng đơn sơ chân thành cảm tạ và ghi nhớ ơn Cha Diệp suốt đời con. Con có một chút để thông công "Hoa, nến" nơi mộ Cha.
Maria Nguyễn Thị Cậy
Azusa, California
Cha Diệp giúp gia đình Ô.Nguyễn Lý Tưởng ở Garden Grove,CA qua khỏi cơn thử thách.
(Ôâng Nguyễn Lý Tưởng là một giáo sư Sử,và là Cựu Dân Biểu của Việt Nam Cộng Hoà .Ông đã từng viết nhiều sách và đặc biệt Sử Truyện về các Thánh Tử Ðạo V.N.)Kính gửi Cha Chủ Nhiệm Báo Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp 2458,Atlantic Ave,Long Beach CA 90806,
Kính thưa Cha,
Con thường đọc báo Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp và thường theo dõi các ơn lạ Chuá ban qua sự cầu bàu của Cha F.X.Trương Bửu Diệp. Chúng con tin rằng những điều nêu trên báo là có thực, vì chính cá nhân con cũng đã nhiều lần gặp khó khăn và con và gia đình đã chạy đến nhờ Cha FX Trương Bửu Diệp cầu xin với Chuá và Ðức Mẹ cứu giúp bản thân con và gia đình được qua khỏi cơn thử thách gian nguy...và chúng con đã được ơn một cách lạ lùng: Con xin trình bày vắn tắt để mọi người cùng hiệp ý với chúng con ca tụng Chuá và Ðức Mẹ, đồng thời ghi thêm một bằng chứng nữa về Cha FX Trương Bửu Diệp. Ngài thật là tôi ngay con thảo của Chuá, một vị thánh tử đạo dưới chế độ Cộng sản từ sau 1945...
TRƯỜNG HỢP THỨ NHẤT
-Con bị chế độ Cộng sản cầm tù hai lần:-Lần thứ nhất từ 1975 đến 1988 tại Miền Bắc. Sau khi được tha về, chúng con làm hồ sơ xin xuất cảnh theo diện HO cùng với gia đình.
Hồ sơ cuả con bị khó khăn. Trong khi anh em khác được chấp thuận sớm và có hộ chiếu sớm, được phỏng vấn sớm thì riêng trường hợp cuả con cứ bị trở ngại, bị chậm trễ. Anh em nạp đơn một lần với con được lên danh sách HO 4 cùng lắm làø HO 15. Riêng con thì được vào danh sách HO 21. Năm 1992, nhờ Bộ Ngoại Giao Mỹ can thiệp, con được vào danh sách RD2 và được đôn lên H15. Khi được giấy gọi chuẩn bị đi phỏng vấn thì chiều ngày 4 tháng 6 năm 1992, trong khi vợ chồng con đi lễ từ nhà thờ Thanh Ða trở về ( thứ 5, thứ 6 đầu tháng ) thì bị công an thành phố HCM đón đường, bắt đưa về trụ sở Phường, rồi có lệnh lục xét nhà...Tối hôm đó, con bị giam tại số 4 Phan đăng Lưu, Gia Ðịnh rồi liên tiếp bị giam tại 3 C Bến Bạch Ðằng (Tôn Ðức Thắng) và Lao Xá Chí Hoà.13 tháng liền, bị biệt giam vì bị buộc vào tội "Hoạt động lật đổ chính quyền". Nhờ lời cầu nguyện, nhờ sự can thiệp cuả Bộ ngoại Giao Hoa kỳ và các tổ chức tranh đấu cho nhân quyền trên thế giới v.v... tháng 7,1993, con được trả tự do. Về đến nhà, con xin làm đơn tái phỏng vấn. Tháng 3,1994, mọi thủ tục phỏng vấn đã xong và đã có vé máy bay. Nhưng công an không cho con đăng ký chuyến bay. Con chạy nhờ người hỏi khắp cũng không ai giúp đỡ gì được. Gia đình con quá thất vọng và đau khổ, con cái lở dở việc học hành, vợ con đau nặng cần xuất cảnh gấp để kịp chữa bệnh. Con nghe bà con ở Việt Nam thường đến cầu nguyện với Cha FX Trương Bửu Diệp ở Cà mau, con cũng muốn đến đó nhưng sợ đi lại có thể bị bắt như lần trước. Vì thế, con đã nhờ người cháu ở gần chỗ Cha Diệp đến mộ Ngài cầu nguyện cho con. Mấy tháng sau, công an giải toả hồ sơ an ninh cho con và con được gọi đăng ký máy bay. Trước khi ra đi, con còn gặp nhiều rắc rối về giấy tờ thủ tục nhưng rồi cũng được xuôi thuận. Gia đình con đã đến đất Mỹ được bình an.
TRƯỜNG HỢP THỨ HAI.
- Sau khi đến Hoa kỳ hơn 7 tháng, chúng con đã hết trợ cấp xã hội và y tế. Do đó, chúng con phải làm đơn xin gia hạn vì bệnh nặng chờ đợi mổ. Hôm đó, vào ngày 9 tháng 2, 1995, chúng con chuẩn bị giấy tờ để đến Sở Xã Hội làm thủ tục. Nhưng khi xem lại thì hai tờ giấy quan trọng là Social Security và I-94 bị thất lạc đâu kiếm không ra. Chúng con ngồi suốt buổi, tìm từng tờ giấy mà không có. Ðêm đã khuya con đành phải đi ngủ, đợi sáng ra sẽ tính. Con cầu nguyện, lần hạt Mân Khôi và xin Cha FX Trương Bửu Diệp cầu nguyện cho con. Sau đó, con trở vào bàn giấy, mang tất cả xấp giấy tờ mà hôm qua con đã chuẩn bị (trong đó thiếu hai giấy Social Security và I-94) Việc xin lại hai giấy nầy rất khó và tốn kém nữa. Con định lên trình bày với Sở Xã Hội, nhờ họ giúp xin lại giấy tờ. Không ngờ, khi con vưà cầm cái phong bì trong đó có giấy tờ của con đã sắp xếp từ hôm qua lên, con vưà lật ra một trang giấy thì thấy từ đâu bỗng bay đến trước mặt con tờ giấy Social Security. Con tái mặt đi vì ngạc nhiên. Sau đó, con lật thêm trang giấy thứ hai thì có ngay thẻ I-94. Con và cả nhà đều ngạc nhiên vì không thể có 2 giấy đó ở trong bì thư mà con đã bỏ giấy tờ hôm qua được. Con biết đó là sự giúp đỡ cuả Cha FX Trương Bửu Diệp . Con và vợ con trong gia đình rất xúc động trước một phép lạ quá hiển nhiên như thế nầy. Ðúng là Cha FX đã mang lại hai tờ giấy quan trọng đó cho con. Hai tờ giấy đó từ đâu bay đến ngay trước mặt con. Từ đó, mọi giấy tờ chúng con đều được xuôi thuận và may mắn.
Kính thưa Cha,
Chúng con xin Cha đăng tin nầy trên báo ÐMHCG để sáng danh Chuá và để tạ ơn Chuá, Ðức Mẹ qua lời cầu nguyện của Cha Trương Bửu Diệp.
Xin cám ơn Cha,
Giuse Nguyễn Lý Tưởng
KHỎI ÐAU CỔ, ÐAU TAY
Thư cuả Bà Elizabeth Trần Thị Nguyện ở Garden Grove,CA.
California, 9-3-97
Kính thưa Cha Phanxicô Trương Bửu Diệp
Hôm nay nhân ngày lễ giỗ của Cha, lần đầu tiên được tổ chức tại Hải Ngoại. Thật là một dịp may đến với Giaó Dân Hải Ngoại nói chung và với con nói riêng, cho con có cơ hội nói lên lòng cảm tạ Thiên Chuá vô vàn và biết ơn Cha. Vì Chuá đã thông ban ơn Chúa qua Cha, dùng Cha như một khí cụ để tuôn đổ bao nhiêu ơn lành cho những người có lòng cậy trông, trong đó có con. Nhất là ơn được chữa lành bệnh kể cả những bệnh nan y hiểm nghèo mà y học văn minh ngày nay phải chịu bó tay.
Về phần con vào năm 1994 con bị đau cần cổ không quay được và một cánh tay phải không cử động mạnh được, không đưa được lên cao quá đầu, không đưa tay lui được quá hông, đau nhức kéo dài hơn một năm.
Con đã đi bác sĩ châm cứu, uống thuốc,tập thể dục nhưng không thuyên giảm, trái lại càng lâu bệnh thêm nặng. Nhưng vào năm 1995 con vể Việt Nam thăm gia đình. con nghe kể những phép lạ nhờ ơn Chuá, Cha đã thực hiện trên mảnh đất quê hương nhiều thương đau, cho hằng vạn người, kể cả người đã được diễm phúc biết Chúa cũng như người chưa biết Chuá.
Con liền tìm đến vùng Cà Mâu xa xôi, nơi Cha đã chết cho niềm tin cao cả, và nơi đây nhờ ơn Chuá Cha đã chữa lành hẳn cho con ngay tại Việt Nam. Con biết lấy lời lẽ nào cho đầy đủ ý nghĩa để tạ ơn Chuá và cảm ơn Cha cân xứng được .
Con muốn nói lên đây những gì mắt thấy tai nghe những điều về Cha. Nhưng với mảnh giấy nhỏ hẹp này con không thể nói hết được.
Con chỉ nói một phần đất vùng Cà mâu khô cằn nghèo khó, hoang vu xưa kia nay nhờ ơn Chúa, Cha đã làm cho trở nên như một thành phố nhỏ, khang trang và đầy sữa mật, sữa mật thiêng liêng và cả về vật chất nữa. Nhờ những thành quả đó mà nhiều người chưa biết Chúa nay đã trở nên những con người có trái tim tin yêu mãnh liệt vào Thiên Chúa, họ bất chấp những trở ngại đang vây bũa chung quanh họ.
Trong Thánh Lễ Giỗ của Cha hôm nay thì giờ hạn hẹp không cho phép con được kể nhiều hơn nữa. Bây giờ và cho đến mãi mãi về sau, với tất cả tâm tình của một người con xin dâng lên Cha Trên Trời lời cảm tạ và ngợi khen vì Cháu Giêsu đã giữ lời hứa là Ban Thánh Thần xuống trên chúng con và ở lại cùng chúng con mọi ngày cho đến tận thế mà Cha Trương Bửu Diệp là một trong muôn ngàn cộng tác viên đắc lực của Chúa mà Chúa đã dùng để gởi đến với chúng con trong thời đại hôm nay.
Elizabeth Trần Thị Nguyện
CHỮA BỆNH UNG THƯ
cho cháu Bà Hạnh Nhơn ở Garden Grove CA.
Garden Grove, ngày 10-04-1997
Kính ông,
Tôi là Nguyễn Hạnh Nhơn, hôm lễ giỗ Cha Phanxicô Trương-Bửu Diệp, cả gia đình chúng tôi có đến dự ở Nhà Thờ Tam Biên, có gặp ông.
Gia đình chúng tôi có cháu rễ tên là TRẦN CÔNG CẬN hiện đang bị ung thư. Tôi có đến nhà sách Ðức Mẹ Hằng Cứu Giúp để thỉnh quyển "PHANXICÔ TRƯƠNG BỬU DIỆP,ÔNG LÀ AI?" của ông để gởi lên cho cháu ở San Jose. Sau đó, thân nhân ở Việt Nam và em gái có về VN đến tận mộ cha ở Cà Mau để cầu nguyện. Bệnh của cháu có phần thuyên giảm nhiều, ung thư ở cổ chân, dưới đầu gối. Nay bớt sưng và hết đau nhức.
Vẫn theo cách chữa Kemotherapy của bệnh viện ỏ San Francisco và vẫn hàng ngày cầu nguyện Cha ban phép lành cho. Gia đình chúng tôi rất tin vào Cha. Cá nhân tôi vẫn luôn luôn cầu xin Cha cùng với Ðức Mẹ cứu rỗi cho Cận, mặc dù chúng tôi là ngoại đạo.
Tôi đang đợi cháu gái ở San Jose gởi hình mộ Cha hiện nay để gởi đến ông để chuẩn bị cho quyển thứ ba, nếu có tôi sẽ xin gởi sau.
Xin thành thật cám ơn ông rất nhiều.
Kính thư,
Hạnh Nhơn, Garden Grove, CA.
THOÁT KHỎI TAI NẠN
Thư bà MARY LEE, Federal way, Washington.
Federal Way, 2-28-1997
Kính ông,
Lẽ ra thư này tôi phải viết ngay sau khi nhận được thư ông ngày 8-1-97, nhưng tôi muốn chờ một "Ơn Lành" do Cha Trương Bửu Diệp ban cho chúng tôi,tôi viết luôn cho tiện. Mong ông thứ lỗi cho.
Vì ơn lạ Cha Diệp ban cho nhà tôi, nên xin ông vui lòng thay tên nhà tôi vào chỗ đã ghi tên tôi (nhà tôi muốn như vậy) .
Tên nhà tôi : Mary Lee......Federal Way, Washington 98023.
Tối hôm đó, nhà tôi phải đi chợ mua thức ăn cho gia đình. Trời hôm đó rất xấu : tuyết rơi ngập đường. Tôi muốn cùng đi nhưng bà ấy cản. Khu tôi ở có 2,3 con dốc khá cao rất khó lái xe khi có đá đóng trên mặt đường. Chợ không xa lắm nhưng cả giờ sau không thấy nhà tôi về nên tôi hơi lo. Tôi bèn đến trước bàn thờ Cha Thánh Diệp để cầu xin ngài cho nhà tôi được vô sự.
Và quả thật đúng như tôi đoán : Nhà tôi không thể lái xe khỏi con dốc để về nhà vì xe cứ tụt về phía sau mỗi khi đạp ga. Cuối cùng nhà tôi đành phải đi vòng vào xóm đông dân cư để tìm đường về bớt nguy hiểm hơn. Nhưng vì chưa bao giờ đi lối đó nên nhà tôi đã không biết sẽ phải xuống một con dốc khá cao mới ra đường lớn, nơi có nhiều xe cộ qua lại.
Khi xe tới dần con dốc, nhà tôi không biết phải làm sao : thắng thì xe sẽ bị quay, có thể lật luôn..còn đạp ga thì sẽ lao xuống dốc. Trong tích tắc, nhà tôi cầu lâm râm cầu xin rồi nhìn lên ảnh Cha Thánh Diệp tôi dán ngay trong xe, chân đạp thắng mặc cho số mạng.
Và lạ thay, xe từ từ chậm lại rồi ngừng hẳn khi vừa tới đúng đường ranh giáp phố lớn và xe thẳng băng, không quay, không lật, không đụng bất cứ vật gì hai bên đường. Tim đập mạnh vì hồi hộp và run sợ tưởng mình không thể nào qua khỏi.
Về nhà kể lại mà nhà tôi còn run, còn sợ, mặt vẫn còn tái mét. Riêng tôi, tôi rất vui vì tin rằng đây là một " ơn
lạ đầu tiên Cha Thánh ban cho gia đình tôi sau nhiều ngày trông đợi kể từ khi nhờ ông dâng chút tiền nơi mộ cha.
Chúng tôi xin dâng lời cảm tạ Cha Thánh và sẽ tiếp tục cầu xin nữa khi chúng tôi cần đến ngài.